Anh sai, sai rồi.
Chiều lên thư viện, anh không tập trung được, anh xuống bờ hồ đại học ngồi hút thuốc.
Anh đau lắm, một cảm giác bơ vơ tột cùng.
Anh xin lỗi vì anh đã không nghĩ được như em nghĩ,
Anh xin lỗi vì đã trách lầm em.
Em ơi!
Càng ngày anh càng thấy nhớ em, yêu em, em có biết không!
Những bước chân lang thang chẳng biết anh sẽ về đâu nữa.
Chỉ thấy nhớ em thôi.
H ơi!
H à!
Anh Nhớ Em!
Không có nhận xét nào:
Write komentar