About

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Đà Lạt chiều mưa....



Đã lâu lắm rồi anh mới lại nhìn thấy mưa Đà Lạt. Ngồi ở căn tin thư viện ngắm những giọt mưa lặng rơi, anh nhớ đến nhiều lắm những kỷ niệm của hai đứa mình em ạ!
Mình anh ngồi lặng thinh với cốc cà phê đắng ngắt. Những giọt mưa vẫn rơi, rơi tí tách.. tí tách phía bên ngoài cửa sổ. Trong hàng trăm những hình ảnh dội về trước mắt anh, anh thấy có một hình ảnh có lẽ là rõ ràng nhất, màu sắc nhất. Anh dụi mắt hai, ba lần... Anh tưởng rằng đó là sự thực em à!
Anh thấy em mặc chiếc áo hồng có hàng cúc đen, mặc chiếc quần đen, đi đôi giầy đỏ mà anh mua tặng em đó. Em đang ôm chặt vào cánh tay anh. Đi dưới mưa. Em nhẹ nhàng gục đầu vào vai anh...
Anh đứng dậy... lặng thinh... bước về phía hình ảnh đó. Nhưng khi anh bước tới, đưa tay ra để năm lấy tay em thì... mọi thứ choàng tỉnh. Anh đang đứng dưới mưa, cô đơn, lạnh lẽo... Mắt anh nhòe đi... Anh gục ngã...
Mưa Đà Lạt. Mỗi cơn mưa đều mang tới cho anh muôn vàn những cảm xúc. Và mưa cũng mang hình ảnh của em về với anh. Anh yêu mưa Đà Lạt lắm và anh cũng yêu em lắm Hoàng à!
Anh mềm yếu quá phải không em! Nhưng đó là tất cả những gì anh có em à! Anh còn biết làm gì để níu kéo em đây!
Giấc mơ của anh ngày ngày vẫn có bóng hình em... Nhưng khi anh tỉnh dậy. Chẳng còn gì ngoài những giọt nước mắt lăn trên má em ạ!
Mỗi bước em đi. Anh vẫn sẽ dõi theo.
Hãy quay về nếu em muốn em nhé!
Trong mưa, anh sẽ cầm chiếc ô xưa đợi em!

Không có nhận xét nào:
Write komentar

Interested for our works and services?
Get more of our update !